Suy ngẫm hằng ngày: Họ lang thang trong sa mạc, lạc lối và không nhà. Đói khát…

“Họ lang thang trong sa mạc, lạc lối và không nhà. Đói khát, họ gần như chết. Trong cơn hoạn nạn, họ kêu cầu Đức Chúa Trời, và Ngài đã giải cứu họ khỏi nỗi khổ đau của mình” (Thi Thiên 107:4-6).

Theo Đức Chúa Trời một cách trung tín thường có nghĩa là chọn con đường cô đơn. Và đúng vậy, con đường ấy có thể giống như một sa mạc — khô cằn, khó khăn, không có tiếng vỗ tay. Nhưng chính tại nơi đó, chúng ta học được những bài học sâu sắc nhất về Đức Chúa Trời là ai và chúng ta thực sự là ai trong Ngài. Tìm kiếm sự chấp thuận của con người giống như uống thuốc độc từng chút một. Điều đó làm cạn kiệt linh hồn, vì nó buộc chúng ta phải sống để làm hài lòng những người bất ổn và giới hạn, thay vì tôn vinh Đức Chúa Trời đời đời và không thay đổi. Người nam hay nữ thật sự của Đức Chúa Trời phải sẵn sàng bước đi một mình, biết rằng sự đồng hành của Chúa quý giá hơn sự chấp nhận của cả thế gian.

Khi chúng ta quyết định bước đi với Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ nghe tiếng Ngài — vững vàng, không đổi thay và không thể nhầm lẫn. Đó không phải là tiếng ồn ào của đám đông, cũng không phải là tiếng vọng của ý kiến con người, mà là tiếng gọi ngọt ngào và quyền năng của Chúa mời gọi chúng ta tin cậy và vâng lời. Và tiếng gọi ấy luôn dẫn chúng ta đến cùng một điểm: vâng phục Luật pháp quyền năng của Ngài. Bởi vì trong đó là con đường sự sống. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Luật pháp của Ngài không phải như một gánh nặng, mà như một bản đồ trung tín, dẫn đến phước hạnh, sự bảo vệ và trên hết là sự cứu rỗi trong Đấng Christ. Tuân theo Luật pháp ấy là đi trên con đường an toàn, dù có cô đơn.

Vì vậy, nếu cần phải đi một mình, hãy đi. Nếu cần phải mất đi sự chấp thuận của người khác để làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, thì hãy như vậy. Bởi vì vâng phục những điều răn tuyệt vời của Cha là điều mang lại sự bình an lâu dài, giải thoát khỏi cạm bẫy của thế gian và sự thông công thật với thiên đàng. Và ai bước đi với Đức Chúa Trời, dù trong im lặng và cô đơn, cũng không bao giờ thực sự đơn độc. -Chuyển thể từ A. B. Simpson. Hẹn gặp lại ngày mai, nếu Chúa cho phép.

Cùng cầu nguyện với tôi: Cha yêu dấu, con cảm tạ Ngài vì sự hiện diện không rời của Ngài, ngay cả khi mọi thứ dường như là một sa mạc. Con biết rằng bước đi với Ngài nhiều khi đòi hỏi phải từ bỏ việc được người khác hiểu, ngưỡng mộ hay chấp nhận. Nhưng con cũng biết rằng không gì sánh được với sự bình an khi ở bên Ngài. Xin dạy con biết quý trọng tiếng nói của Ngài hơn bất cứ điều gì khác.

Lạy Chúa, xin giải thoát con khỏi ước muốn làm hài lòng loài người. Con muốn bước đi với Ngài ngay cả khi điều đó có nghĩa là đi một mình. Con muốn lắng nghe tiếng Ngài, vâng theo tiếng gọi của Ngài và sống theo Luật pháp quyền năng của Ngài, tin chắc rằng đó là con đường đúng — con đường dẫn đến phước hạnh, sự giải cứu và sự cứu rỗi. Nguyện bước chân con vững vàng, dù có cô đơn, miễn là được đặt trên lẽ thật của Ngài.

Ôi, Đức Chúa Trời Chí Thánh, con thờ phượng và ngợi khen Ngài vì Ngài thành tín với những ai bước đi với Ngài trong sự thánh khiết. Con yêu dấu của Ngài là Vua và Đấng Cứu Thế đời đời của con. Luật pháp quyền năng của Ngài như con đường sáng giữa bóng tối, dẫn dắt những tấm lòng trung tín đến ngai của Ngài. Các điều răn của Ngài như những mỏ neo vĩnh cửu, giữ vững bước chân của những ai vâng phục Ngài, ngay cả khi cả thế gian quay lưng. Con cầu nguyện nhân danh quý báu của Chúa Giê-xu, a-men.



Chia sẻ nhé!