Phụ lục 4: Tóc và râu của người Cơ Đốc

MỘT ĐIỀU RĂN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƠN GIẢN NHƯNG HOÀN TOÀN BỊ BỎ QUA

ĐIỀU RĂN TRONG LÊ-VI KÝ 19:27

Không có bất kỳ lý do nào trong Kinh Thánh để hầu hết mọi hệ phái Cơ Đốc giáo bỏ qua điều răn của Đức Chúa Trời về việc nam giới giữ tóc và râu theo mô tả của Ngài.

Chúng ta biết đây là một điều răn đã được tất cả người Do Thái thời Kinh Thánh tuân giữ cách trung tín và liên tục, như những người Do Thái Chính thống giáo ngày nay vẫn giữ — mặc dù có thêm một số chi tiết ngoài Kinh Thánh do sự hiểu sai từ giáo luật của các giáo sĩ Do Thái.

Không có gì nghi ngờ rằng Đức Chúa Jêsus, cùng với tất cả các sứ đồ và môn đồ của Ngài, đều tuân giữ cách trung tín mọi điều răn trong Kinh Thánh, bao gồm cả Lê-vi Ký 19:27:
“Đừng cạo tóc ở xung quanh đầu hoặc cạo viền râu sát da.”

ẢNH HƯỞNG CỦA HY LẠP VÀ LA MÃ

Những Cơ Đốc nhân đầu tiên bắt đầu rời xa điều răn về tóc và râu phần lớn vì ảnh hưởng văn hóa trong những thế kỷ đầu của kỷ nguyên Cơ Đốc.

THÓI QUEN VĂN HÓA VÀ SỰ THỎA HIỆP

Khi Cơ Đốc giáo lan rộng khắp thế giới Hy-La, những người ngoại quốc tin Chúa mang theo thói quen văn hóa của họ. Người Hy Lạp và La Mã có các chuẩn mực vệ sinh và chải chuốt bao gồm cạo râu và tỉa tóc. Những tập tục này bắt đầu ảnh hưởng đến phong tục của các tín hữu Cơ Đốc không phải người Do Thái.

Tượng Menander cho thấy kiểu tóc ngắn và râu được cạo của người Hy Lạp cổ đại.
Những tín hữu đầu tiên bị ảnh hưởng bởi vẻ bề ngoài của người La Mã và Hy Lạp và bắt đầu phớt lờ Luật pháp của Đức Chúa Trời về cách giữ tóc và râu.

SỰ THIẾU KIÊN QUYẾT CỦA GIÁO HỘI

Lẽ ra đây là thời điểm các lãnh đạo hội thánh cần đứng vững và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trung tín với lời dạy của các đấng tiên tri và của Đức Chúa Jêsus, bất chấp những giá trị và tập tục của xã hội.

Họ không nên thỏa hiệp bất kỳ điều răn nào của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, sự thiếu kiên quyết này đã được truyền qua nhiều thế hệ, dẫn đến một dân sự yếu đuối, không thể đứng vững trong việc giữ Luật pháp của Ngài.

SỐ SÓT MÀ ĐỨC CHÚA TRỜI GIỮ LẠI

Sự yếu đuối ấy vẫn còn tồn tại đến ngày nay, và hội thánh mà chúng ta thấy ngày nay đã khác xa với hội thánh mà Đức Chúa Jêsus đã thiết lập. Lý do duy nhất hội thánh vẫn tồn tại là vì, như mọi khi, Đức Chúa Trời đã gìn giữ một số sót:
“Ta đã để dành lại cho mình bảy ngàn người chưa quỳ gối trước Ba-anh cũng không hôn thần ấy.” (1 Các Vua 19:18)

TẦM QUAN TRỌNG CỦA ĐIỀU RĂN NÀY

MỘT LỜI NHẮC VỀ SỰ VÂNG LỜI

Điều răn về tóc và râu là một dấu hiệu cụ thể nhắc nhở sự vâng lời và sự biệt riêng khỏi ảnh hưởng của thế gian. Nó phản ánh một lối sống được biệt riêng để tôn kính những chỉ dẫn của Đức Chúa Trời thay vì chạy theo các chuẩn mực xã hội hay văn hóa.

Một người đang được cắt tóc tại Y-sơ-ra-ên cổ đại.
Không có chỗ nào trong Kinh Thánh cho thấy Đức Chúa Trời đã hủy bỏ điều răn của Ngài về tóc và râu. Đức Chúa Jêsus và các môn đồ đều giữ tóc và râu theo luật pháp.

Đức Chúa Jêsus và các sứ đồ của Ngài là những tấm gương rõ ràng về sự vâng lời, và tấm gương của họ phải là sự khích lệ cho những người tin Chúa ngày nay, để phục hồi điều răn này — vốn đã bị bỏ quên — như một phần của sự trung tín đối với Luật pháp thánh khiết của Đức Chúa Trời.

ĐỨC CHÚA JÊSUS, RÂU VÀ TÓC CỦA NGÀI

ĐỨC CHÚA JÊSUS LÀ TẤM GƯƠNG TỐI THƯỢNG

Đức Chúa Jêsus Christ, qua đời sống của Ngài, đã để lại cho chúng ta tấm gương tối thượng về cách một người tìm kiếm sự sống đời đời nên sống trong thế gian này. Ngài cho thấy tầm quan trọng của việc vâng theo mọi điều răn của Cha, bao gồm cả điều răn liên quan đến tóc và râu của con cái Đức Chúa Trời.

Tấm gương của Ngài có ý nghĩa ở hai khía cạnh chính: cho người đương thời và cho các thế hệ môn đồ sau này.

THÁCH THỨC TRUYỀN THỐNG CỦA GIÁO SĨ DO THÁI

Vào thời của Ngài, việc Đức Chúa Jêsus tuân giữ Luật pháp Môi-se nhằm đối kháng lại nhiều giáo lý của các giáo sĩ Do Thái đang thống trị đời sống người Do Thái. Những giáo lý này có vẻ rất trung tín với Luật pháp, nhưng thực chất phần lớn chỉ là truyền thống loài người nhằm giữ người ta “lệ thuộc” vào luật lệ ấy.

VÂNG PHỤC MỘT CÁCH THUẦN KHIẾT VÀ KHÔNG BỊ LỆCH LẠC

Bằng cách tuân giữ cách trung tín Luật pháp Môi-se — bao gồm cả điều răn về râu và tóc — Đức Chúa Jêsus đã thách thức những sự bóp méo ấy và làm gương về sự vâng phục thuần khiết đối với Luật pháp của Đức Chúa Trời.

RÂU CỦA ĐỨC CHÚA JÊSUS TRONG LỜI TIÊN TRI VÀ TRONG SỰ THỐNG KHỔ

Tầm quan trọng của râu Đức Chúa Jêsus cũng được nhấn mạnh trong lời tiên tri và trong sự đau đớn mà Ngài phải chịu. Trong lời tiên báo của Ê-sai về Đấng Mê-si chịu thương khó, một trong những sự hành hạ mà Ngài phải chịu là bị nhổ và giật râu ra: “Ta đưa lưng cho người đánh, đưa má cho người giật râu; ta không giấu mặt khỏi sự nhục mạ và phỉ nhổ” (Ê-sai 50:6).

Chi tiết này không chỉ cho thấy nỗi đau thể xác của Đức Chúa Jêsus, mà còn là bằng chứng rõ ràng về sự vâng lời vững chắc của Ngài đối với các điều răn của Đức Chúa Trời, ngay cả trong lúc chịu khổ cực không thể tưởng tượng. Tấm gương của Ngài là lời nhắc mạnh mẽ cho các môn đồ ngày nay phải tôn kính Luật pháp của Đức Chúa Trời trong mọi khía cạnh của đời sống, như Ngài đã làm.

LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIỮ ĐÚNG ĐIỀU RĂN ĐỜI ĐỜI NÀY

ĐỘ DÀI TÓC VÀ RÂU

Nam giới nên giữ tóc và râu ở độ dài sao cho người ta có thể thấy rõ rằng họ có cả hai, ngay cả khi nhìn từ xa. Không nên để quá dài hoặc quá ngắn, điều quan trọng là không được cạo quá sát da cả tóc và râu.

KHÔNG CẠO THEO ĐƯỜNG VIỀN TỰ NHIÊN

Tóc và râu không được cạo ở những đường viền tự nhiên. Đây là yếu tố then chốt của điều răn, tập trung vào từ Hê-bơ-rơ pe’ah (פאה), nghĩa là viền, rìa, góc hoặc cạnh. Từ này không nói đến độ dài từng sợi tóc mà là phần viền tự nhiên của tóc và râu. Ví dụ, từ pe’ah cũng được dùng khi nói đến rìa của một cánh đồng: “Khi gặt mùa gặt trên đất các ngươi, chớ gặt tận rìa (pe’ah) đồng ruộng của các ngươi, và chớ mót những bông còn sót lại trong mùa gặt ấy” (Lê-vi Ký 19:9).

Rõ ràng câu này không nói đến độ cao của lúa (hay bất kỳ loại cây nào khác), mà là phần rìa của cánh đồng. Cũng một cách hiểu như vậy được áp dụng cho tóc và râu.

NHỮNG NGUYÊN TẮC CẦN CÓ ĐỂ GIỮ ĐIỀU RĂN

  1. Giữ cho thấy rõ: Tóc và râu phải có và được nhìn thấy rõ ràng, thể hiện sự khác biệt mà Đức Chúa Trời truyền dạy.
  2. Giữ nguyên viền tự nhiên: Tránh cạo hoặc chỉnh sửa những đường viền tự nhiên của chân tóc và mép râu.

Bằng cách giữ những nguyên tắc này, người nam có thể vâng theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời về tóc và râu, và qua đó, tôn kính các điều răn đời đời của Ngài.

Hai người đàn ông đứng cạnh nhau thể hiện cách đúng và sai trong việc giữ râu tóc theo điều răn của Đức Chúa Trời như được mô tả trong Kinh Thánh.

NHỮNG LÝ LẼ SAI LẦM ĐỂ KHÔNG VÂNG THEO ĐIỀU RĂN NÀY CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI:

LÝ LẼ SAI LẦM:
“Chỉ những ai muốn để râu mới cần vâng theo”

Một số người nam, kể cả những người lãnh đạo trong các nhóm Mê-si-a, lập luận rằng họ không cần vâng theo điều răn này vì họ hoàn toàn cạo sạch râu. Theo lý luận sai lầm này, điều răn chỉ áp dụng nếu ai đó chọn “để râu.” Nói cách khác, chỉ khi một người muốn để râu (hoặc tóc), họ mới cần làm theo lời dạy của Đức Chúa Trời.

Lý lẽ tiện lợi này không hề xuất hiện trong Kinh Thánh. Không có điều kiện “nếu” hay “trong trường hợp,” mà chỉ có những lời hướng dẫn rõ ràng về cách giữ gìn tóc và râu. Theo cùng một kiểu lý luận, người ta cũng có thể gạt bỏ các điều răn khác như ngày Sa-bát:

  • “Tôi không cần giữ ngày thứ bảy vì tôi chẳng giữ ngày nào cả,” hoặc
  • “Tôi không cần quan tâm đến thịt bị cấm vì tôi chưa từng hỏi xem loại thịt nào có trên đĩa của mình.”

Kiểu suy nghĩ này không thể khiến Đức Chúa Trời chấp nhận, vì Ngài thấy rằng người đó không xem luật pháp của Ngài là niềm vui, mà là một điều phiền phức họ ước gì không tồn tại. Thái độ này hoàn toàn trái ngược với lòng của người viết Thi Thiên:
“Lạy Chúa, xin dạy con biết ý nghĩa luật pháp của Ngài; con sẽ luôn tuân giữ. Xin ban cho con sự hiểu biết để con giữ luật pháp của Ngài và vâng theo hết lòng” (Thi Thiên 119:33-34).

LÝ LẼ SAI LẦM:
“Điều răn về râu và tóc liên quan đến nghi thức ngoại giáo của các dân tộc lân cận”

Điều răn về tóc và râu thường bị hiểu sai là có liên hệ đến các nghi thức thờ thần chết của dân ngoại, chỉ vì các câu bên cạnh trong cùng một chương có đề cập đến những điều Chúa cấm. Tuy nhiên, khi xét kỹ bối cảnh và truyền thống Do Thái, chúng ta thấy rằng lối giải thích này không có nền tảng vững chắc trong Kinh Thánh.

Điều răn này là một chỉ thị rõ ràng về ngoại hình cá nhân, không hề đề cập đến tập tục liên quan đến người chết hoặc bất kỳ nghi thức ngoại giáo nào khác.

BỐI CẢNH RỘNG HƠN CỦA LÊ-VI KÝ 19

Chương này trong Lê-vi Ký chứa đựng nhiều điều răn về đời sống hằng ngày và đạo đức. Bao gồm các điều như:

  • Không được bói toán hay phù phép (Lê-vi Ký 19:26)
  • Không rạch thân thể hay xăm mình vì người chết (Lê-vi Ký 19:28)
  • Không được mại dâm (Lê-vi Ký 19:29)
  • Phải đối xử tốt với người ngoại kiều (Lê-vi Ký 19:33-34)
  • Kính trọng người già (Lê-vi Ký 19:32)
  • Sử dụng cân và thước đo chính xác (Lê-vi Ký 19:35-36)
  • Không gieo giống khác loại (Lê-vi Ký 19:19)

Mỗi điều răn trong số này thể hiện mối quan tâm cụ thể của Đức Chúa Trời đối với sự thánh khiết và trật tự trong dân Y-sơ-ra-ên. Vì vậy, cần xét riêng từng điều răn theo đúng giá trị của nó. Không thể viện cớ rằng điều răn không được cạo tóc và râu là do tục lệ ngoại giáo chỉ vì câu 28 nói đến việc rạch thân vì người chết và câu 26 nói đến phép thuật.

KHÔNG CÓ MỆNH ĐỀ ĐIỀU KIỆN TRONG ĐIỀU RĂN

KHÔNG CÓ NGOẠI LỆ NÀO TRONG KINH THÁNH

Mặc dù trong Kinh Thánh có đề cập đến việc cạo râu và tóc như là hành động để than khóc, nhưng không có chỗ nào nói rằng một người đàn ông có thể cạo râu hoặc tóc miễn là không vì để tang.

Mệnh đề điều kiện như vậy là sự thêm thắt của con người — một nỗ lực nhằm tạo ra những ngoại lệ mà Đức Chúa Trời không hề đưa ra trong Luật pháp của Ngài. Cách giải thích như vậy là đang thêm vào những điều không có trong lời thánh, cho thấy một sự tìm kiếm lý do để tránh né sự vâng lời trọn vẹn.

THAY ĐỔI ĐIỀU RĂN LÀ HÀNH ĐỘNG PHẢN LOẠN

Thái độ sửa đổi điều răn theo sự tiện lợi cá nhân thay vì làm theo những gì đã được truyền phán cách rõ ràng là đi ngược lại tinh thần thuận phục ý muốn Đức Chúa Trời. Những câu Kinh Thánh đề cập đến việc cạo tóc hay râu vì tang chế chỉ nhằm cảnh báo rằng lý do đó không biện minh được cho việc vi phạm điều răn về tóc và râu.

NGƯỜI DO THÁI CHÍNH THỐNG

HIỂU BIẾT CỦA HỌ VỀ ĐIỀU RĂN

Mặc dù họ rõ ràng có cách hiểu sai về một số chi tiết liên quan đến việc cắt tóc và cạo râu, nhưng người Do Thái Chính Thống, từ thời cổ đại, luôn hiểu điều răn trong Lê-vi Ký 19:27 là tách biệt khỏi các luật liên quan đến các tập tục ngoại giáo.

Họ duy trì sự phân biệt này, nhận biết rằng sự cấm đoán phản ánh một nguyên tắc về sự thánh khiết và biệt riêng, không liên quan đến than khóc hay các nghi lễ thờ thần tượng.

PHÂN TÍCH CÁC TỪ HEBREW

Các từ Hebrew được sử dụng trong câu 27, như taqqifu (תקפו), nghĩa là “cạo hoặc làm tròn quanh,” và tashchit (תשחית), nghĩa là “làm hư hại” hoặc “phá hủy,” cho thấy sự cấm đoán việc thay đổi vẻ ngoài tự nhiên của người nam theo cách làm ô uế hình ảnh thánh khiết mà Đức Chúa Trời mong muốn nơi dân Ngài.

Không có mối liên hệ trực tiếp nào đến các tập tục ngoại giáo được mô tả trong những câu trước hoặc sau đó.

ĐIỀU RĂN NHƯ MỘT NGUYÊN TẮC VỀ SỰ THÁNH KHIẾT

Việc cho rằng Lê-vi Ký 19:27 có liên quan đến nghi lễ ngoại giáo là không chính xác và mang tính thiên kiến. Câu này thuộc về một nhóm các điều răn hướng dẫn cách cư xử và diện mạo của dân Y-sơ-ra-ên và luôn được hiểu là một mệnh lệnh riêng biệt, tách rời khỏi các nghi thức than khóc hay thờ thần tượng được đề cập trong các đoạn khác.

SỰ DẠY DỖ CỦA CHÚA GIÊ-XU, QUA LỜI NÓI VÀ GƯƠNG MẪU

Người thật lòng theo Chúa Cứu Thế sẽ xem cuộc đời của Ngài là khuôn mẫu cho mọi điều. Chúa Giê-xu đã khẳng định rằng nếu chúng ta yêu Ngài, chúng ta sẽ vâng lời Cha và Con.

Đây không phải là yêu cầu dành cho người yếu đuối, mà là cho những ai đặt mắt mình vào Vương quốc của Đức Chúa Trời và sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để nhận được sự sống đời đời — ngay cả khi điều đó dẫn đến sự chống đối từ bạn bè, hội thánh và gia đình.

NHỮNG ĐIỀU RĂN BỊ PHẦN LỚN CƠ ĐỐC GIÁO BỎ QUA

Các điều răn liên quan đến tóc và râu, tzitzit, cắt bì, ngày Sa-bát, và các loại thịt bị cấm đều bị hầu hết các hệ phái Cơ Đốc giáo bỏ qua. Những ai từ chối đi theo đám đông chắc chắn sẽ bị bắt bớ, đúng như lời Chúa Giê-xu đã nói với chúng ta.

Sự vâng lời Đức Chúa Trời đòi hỏi lòng can đảm, nhưng phần thưởng là sự sống đời đời.





Chia sẻ nhé!