SỰ THẤT BẠI CỦA SA-TAN VÀ CHIẾN LƯỢC MỚI
Vài năm sau khi Chúa Giê-su trở về cùng Đức Cha, ma quỷ bắt đầu thực hiện kế hoạch dài hạn của hắn nhằm chống lại dân ngoại. Nỗ lực thuyết phục Chúa Giê-su liên minh với hắn đã thất bại (Ma-thi-ơ 4:8-9), và mọi hy vọng giữ Đấng Christ trong mồ đã bị tiêu tan hoàn toàn qua sự phục sinh (Công vụ 2:24).
Điều còn lại cho con rắn chính là tiếp tục làm nơi dân ngoại điều mà nó đã làm từ Ê-đen: thuyết phục loài người không vâng lời các luật lệ của Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 3:4-5).
HAI MỤC TIÊU CỦA KẾ HOẠCH
Để đạt được điều này, hai điều cần phải được thực hiện:
- Dân ngoại phải được tách biệt càng xa càng tốt khỏi người Do Thái và đức tin của họ — một đức tin đã tồn tại từ khi loài người được tạo dựng. Đức tin của gia đình, bạn bè, sứ đồ và môn đồ của Chúa Giê-su cần phải bị từ bỏ.
- Họ cần một lý luận thần học để chấp nhận rằng sự cứu rỗi dành cho họ khác với sự cứu rỗi đã được hiểu từ thuở ban đầu. Kế hoạch cứu rỗi mới này phải cho phép dân ngoại không cần vâng giữ luật pháp của Đức Chúa Trời.
Ma quỷ sau đó đã cảm hóa những con người tài năng để tạo ra một tôn giáo mới dành cho dân ngoại — với tên gọi mới, truyền thống mới, và giáo lý mới. Giáo lý quan trọng nhất trong số đó khiến họ tin rằng một trong những mục đích chính của Đấng Mê-si-a là “giải phóng” dân ngoại khỏi nghĩa vụ phải giữ các điều răn của Đức Chúa Trời.

SỰ TÁCH RỜI KHỎI Y-SƠ-RA-ÊN
THÁCH THỨC CỦA LUẬT PHÁP ĐỐI VỚI DÂN NGOẠI
Mọi phong trào đều cần người theo để tồn tại và phát triển. Luật pháp của Đức Chúa Trời, vốn được tuân giữ bởi người Do Thái tin Đấng Mê-si, bắt đầu trở thành một thách thức đối với nhóm dân ngoại đang gia tăng nhanh chóng trong hội thánh mới thành lập.
Những điều răn như cắt bì, giữ ngày thứ bảy, và kiêng một số thịt không tinh sạch bắt đầu bị xem là rào cản cho sự phát triển của phong trào. Dần dần, các lãnh đạo bắt đầu nhượng bộ nhóm này, dựa trên lập luận sai lầm rằng sự đến của Đấng Mê-si bao gồm việc nới lỏng luật pháp dành cho người không phải Do Thái — mặc dù lập luận đó không có bất kỳ nền tảng nào trong Cựu Ước hay trong lời của Chúa Giê-su được ghi lại trong bốn sách Phúc Âm (Xuất Ê-díp-tô ký 12:49).
PHẢN ỨNG CỦA NGƯỜI DO THÁI TRƯỚC NHỮNG THAY ĐỔI
Trong khi đó, số ít người Do Thái vẫn còn quan tâm đến phong trào — bị thu hút bởi các phép lạ mà Chúa Giê-su đã thực hiện chỉ vài thập kỷ trước, và được khích lệ bởi sự hiện diện của các nhân chứng tận mắt, bao gồm một số sứ đồ ban đầu — thì họ đã cảm thấy vô cùng bối rối trước việc các điều răn của Đức Chúa Trời, vốn được truyền qua các nhà tiên tri, đang dần bị từ bỏ.
Đây chính là những điều răn mà Chúa Giê-su, các sứ đồ và môn đồ đã trung tín vâng giữ.
HẬU QUẢ CỦA SỰ XA RỜI
THỰC TRẠNG THỜ PHƯỢNG NGÀY NAY
Hệ quả, như chúng ta thấy, là hàng triệu người hiện đang nhóm họp mỗi tuần trong các nhà thờ tự xưng là thờ phượng Đức Chúa Trời, trong khi hoàn toàn phớt lờ thực tế rằng chính Đức Chúa Trời đã biệt riêng một dân cho Ngài qua một giao ước.
LỜI HỨA CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI DÀNH CHO Y-SƠ-RA-ÊN
Đức Chúa Trời đã tuyên bố rõ ràng rằng Ngài sẽ không bao giờ phá bỏ giao ước ấy:
“Như các luật lệ về mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao là bất biến, thì dòng dõi Y-sơ-ra-ên cũng sẽ không bao giờ chấm dứt là một dân tộc trước mặt Ta mãi mãi” (Giê-rê-mi 31:35-37).
GIAO ƯỚC CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI VỚI Y-SƠ-RA-ÊN
SỰ CỨU RỖI QUA Y-SƠ-RA-ÊN
Không nơi nào trong Cựu Ước chúng ta thấy nói rằng sẽ có phước lành hay sự cứu rỗi cho những ai không hiệp với Y-sơ-ra-ên:
“Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham: Con sẽ trở nên một nguồn phước. Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước con, và rủa sả người nào rủa sả con; và mọi gia đình trên đất sẽ được ban phước trong con” (Sáng thế ký 12:2-3).
Ngay cả chính Chúa Giê-su cũng xác quyết cách rõ ràng rằng sự cứu rỗi đến từ dân Do Thái:
“Vì sự cứu rỗi đến từ dân Do Thái” (Giăng 4:22).
DÂN NGOẠI VÀ SỰ VÂNG PHỤC
Người ngoại bang nào mong muốn được Đấng Christ cứu chuộc phải vâng theo các luật pháp mà Đức Cha đã ban cho dân được chọn vì vinh hiển và danh dự của Ngài — những luật pháp mà chính Chúa Giê-su và các sứ đồ đều đã tuân giữ.
Đức Cha nhìn thấy đức tin và lòng can đảm của người dân ngoại ấy, dù đối diện nhiều thử thách. Ngài đổ tình yêu của Ngài trên người ấy, hiệp người ấy vào Y-sơ-ra-ên và dẫn người ấy đến cùng Con để nhận sự tha thứ và sự cứu rỗi.
Đây là kế hoạch cứu rỗi hợp lý, vì đó là chân lý.
ĐẠI MẠNG LỆNH
TRUYỀN RA TIN LÀNH
Theo các nhà sử học, sau khi Đấng Christ thăng thiên, nhiều sứ đồ và môn đồ đã vâng theo Đại Mạng Lệnh và mang Tin Lành mà Chúa Giê-su đã dạy đến với các dân ngoại:
- Thô-ma đi đến Ấn Độ.
- Ba-na-ba và Phao-lô đến Ma-xê-đoan, Hy Lạp và Rô-ma.
- An-rê đến Nga và vùng Bắc Âu.
- Ma-thi-a đến Ê-thi-ô-pi.
Tin Lành đã lan rộng khắp nơi.
THÔNG ĐIỆP VẪN NHẤT QUÁN
Thông điệp mà họ được sai đi để rao giảng chính là thông điệp mà Chúa Giê-su đã giảng dạy, và trọng tâm là Đức Cha:
- Tin rằng Chúa Giê-su đến từ Đức Cha.
- Vâng giữ các luật pháp của Đức Cha.
Chúa Giê-su đã phán rõ với những nhà truyền giáo đầu tiên rằng họ sẽ không đơn độc trong sứ mạng rao giảng Tin Lành về Nước Đức Chúa Trời. Đức Thánh Linh sẽ nhắc họ nhớ lại mọi điều mà Đấng Christ đã dạy khi còn ở với họ:
“Nhưng Đấng Bảo Trợ, tức là Đức Thánh Linh mà Cha sẽ sai đến nhân danh Ta, sẽ dạy dỗ các con mọi sự và nhắc lại cho các con nhớ tất cả những gì Ta đã phán cùng các con” (Giăng 14:26).
Lời chỉ dẫn là hãy tiếp tục dạy những gì họ đã học từ Thầy mình.
SỰ CỨU RỖI VÀ SỰ VÂNG PHỤC
MỘT THÔNG ĐIỆP CỨU RỖI DUY NHẤT
Không nơi nào trong bốn sách Phúc Âm chúng ta thấy Chúa Giê-su gợi ý rằng các nhà truyền giáo của Ngài sẽ mang một thông điệp cứu rỗi khác được “thiết kế riêng” cho người không phải Do Thái.
GIÁO LÝ SAI VỀ SỰ CỨU RỖI KHÔNG CẦN VÂNG LỜI
Ý tưởng cho rằng dân ngoại có thể nhận được sự cứu rỗi mà không cần vâng theo các điều răn thánh và đời đời của Đức Cha hoàn toàn không có trong lời dạy của Chúa Giê-su.
Ý tưởng về một sự cứu rỗi không cần vâng giữ Luật pháp không hề có nền tảng trong lời của Chúa Giê-su — và vì thế, dù nó có lâu đời hay phổ biến đến đâu, đó vẫn là một giáo lý sai lạc.